Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_53
Lý Băng thật hối hận vì đã tìm anh, người đàn ông này giống như tám ngàn năm cũng không có chạm qua phụ nữ. không biết thương hoa tiếc ngọc là gì, đè ở trên người cô, muốn cô hết lần này đến lần khác lại còn không ngừng chuyển đổi động tác khiến cô vô cùng xấu hổ mệt mỏi giống như chó con nằm ở trên giường, vô lực rên rỉ!
Diệp Duệ cho tới bây giờ cũng không có cảm giác điên cuồng như vậy, mặc dù biết cô ở phía dưới đã rất mệt mỏi, nhưng anh vẫn còn muốn tiếp tục, muốn từ trên người cô lấy được nhiều hơn nữa, còn có cảm giác muốn đem cô ăn vào vào bụng mình.
"Này, mệt chết tôi rồi! Đừng làm nữa!"
Lý Băng thật sự là mệt chết đi, toàn thân đau nhức như bị xe tải lớn nghiền qua, vô lực nằm ở trên giường, cũng không hề ngăn cản người đang ngồi ở trên người mình sờ soạn kích thích, thân thể của cô cũng sớm không còn cảm giác nữa rồi.
Hạ thân cũng đã sưng tấy mà anh ta vẫn không buông tha!
Diệp Duệ nở nụ cười quỷ dị, thở hổn hển, vừa hoạt động thân thể của mình, vừa đùa bỡn nụ hoa của cô.
"Nhanh như vậy đã không kiên trì nổi! Mới có lần thứ tám thôi!"
Tám lần!
Nghĩ đến mình làm cùng cô tám lần, Diệp Duệ cũng có chút giật mình, tám lần, vậy thì anh không phải mạnh hơn rất nhiều so với cả đêm bảy lần trong truyền thuyết hay sao?
Nghĩ tới đây Diệp Duệ cũng cảm thấy rất khó tin, anh cư nhiên cùng với cô làm tám lần!
Lý Băng vô lực liếc mắt, nếu như cô còn có sức lực để nói, cô nhất định lấy dao phẫu thuật chém anh để có thể giảm bớt số lần!
Nhưng mà bây giờ. . . . . .
cô thật mệt chết rồi!
cô thề không bao giờ tìm đàn ông nữa!
Coi như có tìm cũng không cần tìm đàn ông mạnh mẽ như vậy, đây chính là mãnh nam trong truyền thuyết rồi!
Hối hận muốn chết, tại sao mình lại tìm đến một mãnh nam như thế, lần đầu tiên của cô cũng quá mệt mỏi rồi!
Mắt phượng nhẹ nhàng dao động, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy cũng đã sắp sáng, thật sự có chút uất ức, cư nhiên mình lại bị người đàn ông này "này nọ í é í é" cả một buổi tối.
một buổi tối ở đây đều làm một chuyện, chỗ chết người nhất chính là chuyện này khiến cho cổ họng của cô khàn khàn!
"Anh có thể đi mua giúp tôi hộp thuốc tránh thai không?"
cô cũng không muốn mang thai, cô không muốn giống với Thủy Nhi và Sính Đình . Sau khi mang thai liền mất đi tự do, nhớ đến Thủy Nhi, Lý Băng mới phát hiện ra mình bỏ rơi cô ấy lại, cũng không biết cô ấy đã trở về chưa!
Diệp Duệ nhíu mày, từ trên người cô trèo xuống, cả căn phòng tràn ngập trong hơi thở tình dục, anh lại cảm thấy mùi vị này cực kỳ đáng yêu!
Liếc nhìn cô gái đang nằm ở trên giường, anh còn muốn có cơ hội lần sau!
không thể không thừa nhận, cô gái không thành thục này làm cho anh mê muội, chỗ chết người nhất chính là cô có thể làm cho anh đạt tới tột cùng của hoan lạc!
"Ngoan ngoãn ở đây đợi tôi...tôi đi mua cho cô!"
Nghe thấy cô nói muốn uống thuốc tránh thai, Diệp Duệ có chút kinh ngạc. Nhưng mà suy nghĩ thì thấy cũng không sai, anh trước kia đều tự mình phòng tránh, nhưng hôm nay lại là ngoại lệ!
cô ấy muốn tránh thai cũng là chuyện tốt!
"Anh xem tôi như vậy còn có thể đi đâu!"
Lý Băng lười biếng nhìn anh sau đó từ từ nhắm mắt lại, buồn ngủ quá, thật sự rất muốn ngủ!
Diệp Duệ đi vào phòng tắm, sau khi tắm rửa sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái đi ra ngoài. Nhìn thấy cô đang ngủ yên tĩnh như trẻ con, gương mặt tuyệt mỹ yên tĩnh nhu hòa, trên người khắp nơi đều là dấu vết ô mai mà anh để lại, bộ ngực đang thở phập phồng nụ hoa dựng thẳng trông mê người khác thường!
Liếc nhìn cô lần nữa sau đó Diệp Duệ đi ra khỏi phòng tổng thống!
Sau khi nghe được tiếng đóng cửa, Lý Băng từ trên giường ngồi dậy, mặt đầy tức giận, đứng lên đi tới tủ treo quần áo, tìm kiếm quần áo thích hợp cho mình!
Quần áo của cô ngày hôm qua sớm đã bị tên khốn kiếp kia hủy hoại rồi, hơn nữa trên căn bản cũng không thể che kín cả người đầy vết hôn của cô.
"thật là CMN xui xẻo! Cư nhiên lại gặp được một tên dã thú tám ngàn năm năm không có chạm qua phụ nữ!"
Lý Băng cực kỳ khó chịu mắng, rốt cuộc tìm được một bộ quần áo màu trắng vận động rất thoải mái, nhanh chóng mặc lên người, viết xuống một hàng chữ sau đó xoay người rời đi!
Chờ Diệp Duệ mang thuốc trở lại đã nhìn thấy bên trong gian phòng giống như bị cướp càn quét qua, quần áo trong tủ rơi đầy đất, người trên giường cũng không thấy đâu!
đi tới xem xét, đập vào mắt là một tờ giấy cùng với tờ một trăm nhân dân tệ!
"Ngưu Lang tiên sinh, tối hôm qua anh đã phục vụ quá mức so với yêu cầu, vốn định trả cho anh hai ngàn nhưng bây giờ tôi chỉ trả anh một trăm đồng thôi, còn một ngàn chín kia bồi thường cho tôi tối hôm qua bị anh xxoo tám lần, mặt khác gian phòng có chút bừa bộn tự mình dọn dẹp nhé!"
" Ngưu Lang!"
Diệp Duệ cắn răng nghiến lợi nắm tờ giấy trong tay, cô gái ngu ngốc đáng chết kia lại dám gọi anh là Ngưu Lang, hơn nữa lại trả có một trăm đồng!
Anh tối hôm qua bỏ ra bao nhiêu công sức như vậy, cô cư nhiên chỉ trả có một trăm đồng!
Hơn nữa. . . . . . Nhìn lại tờ giấy kia một lần nữa lại càng thêm tức giận đến nghiến răng!
Anh cư nhiên lại bị cô tính kế!
Vốn là chuẩn bị hai ngàn, đây không phải là số tiền mà cô chuẩn bị để đi tìm Ngưu Lang phá trinh hay sao?
Suy nghĩ một chút, Diệp Duệ càng giận xanh mặt!
Đừng để anh gặp lại, nếu không anh nhất định sẽ để cô phải trả giá thật lớn vì những lời nói của mình!
Khi Lý Băng trở lại biệt thự đã là hơn hai giờ chiều, bên trong biệt thự mọi người đang bàn công việc, Sính Đình và Thủy Nhi thì ngồi ở trên ghế xem ti vi!
Nhìn thấy Lý Băng đi vào, hai người không hẹn mà cùng đứng dậy nghênh đón!
Trong đôi mắt mang theo ánh sáng hưng phấn và mong đợi.
"Như thế nào, tìm được đàn ông thích hợp chưa?"
Sính Đình so với Thủy Nhi còn gấp hơn, buột miệng hỏi trước.
Lý Băng nghe thấy Sính Đình hỏi liền nhớ đến cuộc gặp gỡ tối hôm qua, tức giận lạnh mặt, trong con ngươi xinh đẹp mang theo nồng nặc tức giận.
Thượng Quan Quân Triết quay đầu nhìn Lý Băng, có chút kinh ngạc châm chọc nói:
"Ái chà, đêm qua chắc là chiến đấu oanh liệt rồi!"
Nhìn cái cổ kia có thể thấy được vết hôn lờ mờ, theo kinh nghiệm nhiều năm của anh làm sao sẽ không biết tối hôm qua xảy ra tình huống như thế nào!
Lý Băng hung dữ nhìn anh chằm chằm, thở phì phò đi tới trên ghế ngồi xuống, cố kìm nén hai chân đang run rẩy gào to:
“Tối hôm qua gặp một tên tám ngàn năm không có chạm qua phụ nữ cư nhiên một đêm cùng tôi làm tám lần, tám lần cơ đấy! thật con mẹ nó cầm thú, tức chết tôi rồi!"
Đem cả người cô trên dưới đều hành hạ thành ra không giống người rồi ! Suy nghĩ một chút, Lý Băng đã cảm thấy cả người đều bốc lên phẫn nộ không tiêu được .
Bên trong phòng khách tất cả mọi người khi nghe được câu tám lần đều trợn tròn hai mắt nhìn Lý Băng, có chút không dám tin hỏi:
"cô xác định tám lần?"
Khóe miệng của Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết co quắp, Sính Đình và Thủy Nhi vô cùng đồng tình nhìn Lý Băng, khó trách Lý Băng lại tức giận như thế. Tám lần, quả thật muốn chết, hơn nữa tối hôm qua lại là lần đầu tiên của cô!
"cô có lầm hay không? Làm tám lần, sao cô còn có thể hét lớn tiếng như vậy!"
Chương 168: Cả đêm bao nhiêu tiền?
Thượng Quan Quân Triết cả gan hỏi, Lý Băng nắm chặt quả đấm, tức giận đến xanh cả mặt!
"Chính là tám lần, Thượng Quan Quân Triết, so với anh thì anh ta lợi hại hơn!"
không cam lòng nhìn anh ta xỏ xiên mình, Lý Băng lớn tiếng quát, còn không chờ anh mở miệng, Lý Băng nói tiếp.
"Tôi thật sự cũng không biết, đẹp trai thì như thế nào, phong độ đàn ông là như thế nào suy cho cùng tất cả đều là lợn giống, đều là cầm thú tám ngàn năm không có chạm qua phụ nữ mà thôi!"
Suy nghĩ một chút tối hôm qua bị anh ta một lần lại một lần đòi hỏi vô đọ, Lý Băng liền tức giận đến nghiến răng!
Sính Đình và Thủy Nhi nhất trí gật đầu, bọn họ cũng gặp phải những tên cầm thú như vậy, cũng chính là hai người đang trợn to mắt rất giống lợn giống kia.
Mạc Thiên Kình rất vô tội nhìn Sính Đình, uất ức nói:
"Lần đầu tiên, bảy lần cũng không tính là nhiều, cũng giống như cậu ta vô cùng uy mãnh đối với Thủy Nhi cũng làm bảy tám lần!"
Thượng Quan Quân Triết bị Mạc Thiên Kình lôi vào liền cắn răng, hung hăng nhìn anh chằm chằm, chính xác không có tình người!
Sính Đình cũng trừng mắt liếc anh rồi nhíu mày nói:
"Mạc Thiên Kình, đừng tưởng nói như vậy mà có thể thoát khỏi liên quan đến chuyện anh là cầm thú !"
"Đúng vậy, cầm thú chính là cầm thú!"
Thượng Quan Quân Triết ở một bên rất hả hê, Mạc Thiên Kình trừng mắt cảnh cáo cậu ta. Thượng Quan Quân Triết tâm tình vô cùng tốt chu môi huýt sáo sau đó lại nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Thủy Nhi truyền đến:
"Anh cũng không có tốt hơn bao nhiêu đâu, cũng là một con cầm thú!" . . . . . ."
Thượng Quan Quân Triết lập tức im lặng, cô không thể ngừng đấu khẩu một chút hay sao?
"Đàn ông đều không phải thứ gì tốt!"
Lý Băng rất không khách khí bổ sung thêm một câu.
"Đúng vậy!"
Thủy Nhi và Sính Đình cùng gật đầu phụ họa!
Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ, biết có nói nữa cũng chỉ là vô ích, vẫn nên giải quyết xong chuyện trước mắt đã rồi mới nói tiếp.
"Cậu hãy tóm tắt mọi chuyện cho thật chính xác, một lát nữa thị trưởng đến sẽ cùng tổng kết lại vụ án của Nam Cung Tước với chúng ta!"
Mạc Thiên Kình chậm rãi phân phó, giọng nói rất nghiêm túc làm Lý Băng có chút nghi ngờ, nhưng vẫn nghe lời lên lầu thay quần áo.
không có việc gì thị trưởng đại nhân tới chỗ này làm gì!
Muốn xem tài liệu thì đem tài liệu đưa cho ông ấy là được, làm sao phải tới đây, nơi này chính là biệt thự tư nhân mà!
đi vào phòng tắm, ngâm mình trong bồn cảm thấy thật thoải mái thân thể thấy tốt hơn rất nhiều, lúc này Lý Băng mới đứng dậy mặc quần áo tử tế, áo sơ mi cao cổ viền hoa và quần dài!
đi xuống lầu đã nhìn thấy cửa chính bị mở ra, hai bên đều có bốn, năm người mặc mặc vest đen, đeo kính đen đứng thẳng tắp.
Mạc Thiên Kình đang nói chuyện cùng với một người đàn ông mặc bộ vest màu trắng, bởi vì anh ta đưa lưng về phía cô nên không nhìn thấy mặt!
Nhìn qua cũng biết đây là một người đàn ông cao to, cũng không biết mặt mũi trông như thế nào!
Đoán chừng người này chính là thị trưởng rồi?
Nhớ tới lời nói vừa rồi của Mạc Thiên Kình Lý Băng trầm mặc đi xuống lầu khi nhìn rõ mặt của anh ta lập tức liền muốn xoay người trốn!
Làm sao lại là người đàn ông này, tên đàn ông mà cô đã mắng ngàn vạn lần làm sao lại xuất hiện ở đây?" Lý Băng, tại sao lâu như thế, tới đây nhanh lên, hội nghị bắt đầu rồi!"
Mạc Thiên Kình nhìn thấy Lý Băng, giọng nói có chút nóng nảy, người ta là thị trưởng nên rất bận rộn. Mặc dù anh là thượng tướng cũng không thể dùng thân phận của mình để làm trễ nãi thời gian của người ta!
"Là cô!"
Diệp Duệ híp mắt, nghe thấy Mạc thượng tướng nói liền quay đầu lại nhìn không ngờ lại nhìn thấy người phụ nữ mà mình đang muốn truy tìm!
không ngờ hôm nay tới nơi này lại có thể gặp được cô. Nhưng mà cô và Mạc thượng tướng đến tột cùng là quan hệ như thế nào, người thân của anh hay là thuộc hạ?
Lý Băng mặt âm trầm, cố ý làm bộ như không biết Diệp Duệ, đi tới bên cạnh Mạc Thiên Kình còn chưa có ngồi xuống liền nghe thấy giọng nói trầm thấp của Diệp Duệ vang lên:
"Tên cô là Lý Băng?"
Lý Băng gật đầu giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ:
"Đúng vậy!"
Tên gì thì có mắc mớ gì tới anh, tên đàn ông vừa nhìn đã thấy là cực phẩm trong lợn giống, nghĩ đến chuyện tình tối hôm qua, tức giận muốn xông tới đập chết anh.
Diệp Duệ nâng lên khóe môi, nhàn nhạt cười:
"không biết tiểu thư Lý Băng có quan hệ thế nào với Mạc thượng tướng?"
Diệp Duệ từ tốn hỏi, trong giọng nói cũng không nghe thấy có chút tình cảm gì.
Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng rồi rất lễ phép nói:
"Lý Băng là trợ thủ đắc lực nhất của tôi, y thuật của cô rất cao, là một bác sĩ đa khoa!"
Diệp Duệ gật đầu rồi nhìn chằm chằm Lý Băng, gương mặt tuấn tú lại mỉm cười.
"Tôi cũng hiểu rõ, y thuật rất tốt!"
Tối hôm qua cô đem anh chữa trị vô cùng thoải mái, nhớ tới tối hôm qua chỗ đó của cô khít khao nhỏ hẹp như vậy bụng lập tức lại có phản ứng!
Diệp Duệ ở trong lòng không vui mắng tiểu đệ đệ mình không có tiền đồ ánh mắt vẫn không rời khỏi Lý Băng. Hôm nay cô mặc quần áo ngày thường, sắc mặt mặc dù rất lạnh nhưng anh cảm thấy cô gái này mang đến cho mình cảm giác rất hưng phấn, càng tăng thêm ham muốn chinh phục!
"Ý của Thị trưởng là?"
Mạc Thiên Kình cảm giác trong lời của anh ta có ý gì đó, Lý Băng sao lại biết Thị trưởng, hơn nữa hình như thị trưởng rất chú ý tới cô !
Diệp Duệ nhàn nhạt cười cánh môi mê người khẽ nhếch lên nhìn Lý Băng.
"Tối hôm qua tiểu thư Lý Băng ở cùng với tôi!"
Sau khi Diệp Duệ nói câu này tất cả mọi người lập tức hiểu được, tại sao sắc mặt Lý Băng lại lạnh như thế mà nụ cười của Thị trưởng lại mê người như vậy, thì ra là có mờ ám ở đây!
Sính Đình đi tới ngồi xuống bên cạnh Mạc Thiên Kình, nhìn Thị trưởng phi phàm tuấn mỹ, khí chất cao quý, nhỏ giọng hỏi:
"Băng, tối hôm qua cầm thú tám nghìn năm không có động vào phụ nữ chính là anh ta?"
Lời này của Sính Đình vừa nói ra, khóe miệng của Mạc Thiên Kình lập tức run rẩy khẽ kéo cô tỏ ý cảnh cáo.
Sính Đình cũng không thèm để ý tới anh chỉ nhìn Lý Băng.
Lý Băng gật đầu nói: "Ừ, chính là cầm thú này đấy!"
Cầm thú? Còn là cầm thú tám nghìn năm không có chạm qua phụ nữ?
Diệp Duệ nghe được lời này gương mặt tuấn tú co quắp, cô ấy cư nhiên dám bình luận mình như vậy!
Lý Băng? Được, cô cũng đủ băng lãnh đấy! Nhưng mà tôi thích!
Diệp Duệ ở trong lòng cắn răng nghiến lợi nói rồi nhìn cô cười lạnh lùng
"Mạc thượng tướng, không biết có thể cho tôi mượn tiểu thư Lý Băng một lát hay, tôi có chút chuyện cần trợ thủ đắc lực như cô ấy giải quyết!"
Diệp Duệ máy móc nói nhưng Lý Băng làm sao có thể đồng ý làm thư ký cho anh được.
"Thị trưởng, tôi là phụ tá Mạc thượng tướng, nhưng không phải muốn mượn mà mượn được. Nếu muốn mượn anh có thể mượn phụ tá khác, tôi bây giờ vẫn đang trong thời gian nghỉ phép!"
Mượn?
Hừ, anh ta nghĩ Lý Băng cô là hàng hóa hay sao?
Mạc Thiên Kình nhíu mày khổ sở nhìn Diệp Duệ:
Diệp Duệ lại nhìn Lý Băng: "Tiểu thư Lý Băng, cô cũng đã biết nếu làm việc cho tôi sẽ có cơ hội để thăng chức, còn tiền lương ... thì sẽ gấp mấy lần so với hiện tại!"
cô không phải yêu tiền tài sao? Anh có thể dùng tiền bạc để hấp dẫn cô.
Lý Băng nhếch môi nhàn nhạt cười: "Rất xin lỗi, tôi vẫn luôn trung thành với Mạc thượng tướng, mời Thị trưởng thỉnh cao minh khác đi!"
Còn trẻ như vậy đã có thể lên làm thị trưởng, nếu nói không có chỗ dựa thì chính là điều không thể nào!
Diệp Duệ không buông tha nhìn cô, nhàn nhạt nói:
"Làm sao cô có thể trung thành với Mạc thượng tướng, tối hôm qua cô còn nói trung thành với tôi đấy thôi!"
Lưu lại một trăm đồng cùng với một tờ giấy cho anh, còn coi anh như Ngưu Lang, thù này không báo thì đợi đến bao giờ!
"nói đến tối hôm qua, tôi còn cảm thấy xấu hổ, Lý Băng tôi cũng không biết ngài là thị trưởng mới cho ngài mọt trăm đồng, bây giờ biết được thị trưởng làm Ngưu Lang nói thế nào cũng phải trả cho mấy vạn nữa?"
#89
Chương 169: đã mang thai lại còn muốn dụ dỗ đàn ông!
"Lý Băng, sao lại nói chuyện với Thị trưởng như vậy!"
Mạc Thiên Kình lập tức quát lên, không ngờ Lý Băng lại có quan hệ cùng với Thị trưởng. Diệp Duệ nhìn chằm chằm Lý Băng, Lý Băng cũng không có để ý tới lời của Mạc Thiên Kình.
"Tôi không cần tiền, so với tiền thì tôi tương đối thích người hơn!"
Diệp Duệ nói xong liền bị Lý Băng hung dữ trừng mắt nhìn lại.
"Thị trưởng đại nhân đã yêu thích toi như vậy thì tôi cũng không thể để cho ngài thất vọng được. Thượng tướng, đây là tư liệu mà tôi đã chỉnh lý xong, Thị trưởng đại nhân cũng từ từ xem đi!"
Lý Băng cắn răng nghiến lợi nói xong nhìn vào gương mặt anh tuấn mặt kia hận không nện vào đó một đấm để nó lệch sang một bên.
Diệp Duệ cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của cô liền nhếch môi cười nhạt.
Sau khi xem xong tất cả các tài liệu Diệp Duệ thoả mãn gật gật đầu.
"Mạc thượng tướng, cứ dựa theo báo cáo mà anh viết như vậy là tốt rồi, rất cảm tạ anh vì thành phố của chúng ta diệt trừ đi tên đại ác ma Nam Cung Tước!"
Diệp Duệ rất khiêm tốn lễ độ nói, sau đó liếc qua Lý Băng đang cười lạnh thì ý cười càng đậm.
"không cần khách khí, đây là chức trách của tôi!"
Mạc Thiên Kình lễ phép nói nhìn đến ánh mắt của Diệp Duệ vẫn khóa ở trên người Lý Băng nghi ngờ càng thêm sâu chẳng lẽ Thị trưởng lai coi trọng nha đầu Lý Băng kia?
"Mạc thượng tướng, nếu không còn chuyện gì, tôi có thể đi lên nghỉ ngơi chứ!"
Lý Băng không thèm nhìn Diệp Duệ, từ tối hôm qua cô vẫn chưa được ngủ, thật sự rất buồn ngủ, mắt cũng sắp không mở ra được rồi!
Mạc Thiên Kình gật đầu: "đi đi!"
Lý Băng cảm kích nhìn anh, xoay người đi lên lầu. Diệp Duệ nhìn Mạc Thiên Kình nói: "Tôi muốn nói chuyện riêng với tiểu thư Lý Băng mấy câu, có thể không?"
Mạc Thiên Kình gật đầu: "Có thể!"
Chỉ mong anh còn có thể an toàn đi ra ngoài!
Diệp Duệ đi theo phía sau Lý Băng vào phòng, Sính Đình nắm tay Mạc Thiên Kình ngửa đầu nhìn bóng dáng đi trên lầu.
"Mạc Thiên Kình, anh nói xem có phải là Thị trưởng đã coi trọng Băng rồi không ?"
Theo lời nói của anh ta có thể nhìn ra được, mà nếu không phải như vậy thì tại sao anh ta cứ vương vấn cô ấy không dứt được?
Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết, Thượng Quan Quân Triết giờ phút này đang nhìn ngồi ở trên ghế nhìn Thủy Nhi xem ti vi, trong ánh mắt tràn đầy nghi ngờ.
Vốn là còn muốn cho cậu ta đến trả lời thay mình vấn đề này nhưng xem ra là không dùng được rồi. Chính cậu ta còn không để ý tới bản thân mình thì làm sao còn có tâm tư để ý tới chuyện của bọn họ.
"Chúng ta có thể đi lên xem một chút được hay không?"
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, dạo gần đây ở cùng một chỗ với cô mới phát hiện, thì ra là cô gái này vô cùng tò mò!
Sính Đình nhìn Thủy Nhi đang ngồi trên ghế xem ti vi liền đi tới bên cạnh cô ấy ngồi xuống.
"Thủy Nhi, cô có muốn đi xem một chút không?"
Thủy Nhi đầu cũng không quay lại, không tập trung nói:.
"không muốn, có cái gì hay để xem, không phải cũng là một tên đàn ông khốn kiếp hay sao?"
nói không chừng lại đem Băng đè ở dưới người anh ta mà cường bạo!
thật ra thì đàn ông và phụ nữ ở chung một chỗ, không phải là vì tầng quan hệ kia sao?
cô hiện tại đã nhìn thấu hiểu rõ, Thượng Quan Quân Triết cũng vậy mà Mạc Thiên Kình cũng thế. Ngay cả Thị trưởng bây giờ cũng là cầm thú, thật sự thấy rất nhớ Hiên Liễu Nghị hôm nay anh ta vẫn chưa gọi điện thoại cho cô!
Thủy Nhi phát hiện mình bắt đầu có chút nhớ nhung anh, ở cùng với anh cảm giác thật vô cùng tốt, không buồn không lo, dửng dưng, không có tình cảm ràng buộc, lúc nào cũng vui vẻ!
"nói cũng phải, cũng không có ý nghĩa gì, tôi cũng đi lên lầu vậy!"
Sính Đình nhàm chán quay người đi lên lầu.
Thượng Quan Quân Triết nhìn cả người Thủy Nhi có chút cô độc, muốn đi tới lại nghe thấy điện thoại của cô vang lên. đang muốn nói với cô về sau không nên dùng điện thoại di động, có phóng xạ lớn, đối với thai nhi sẽ không tốt thì đã nhìn thấy Thủy Nhi mỉm cười cầm điện thoại đi lên lầu.
"Này, Hiên Liễu Nghị, làm sao đến giờ mới gọi điện thoại tới . . . . . . đi dạo phố? . . . . . . Được, cùng đi chứ! . . . . . . Ừ, một lát nữa tôi sẽ ra !"
Lời nói đứt quãng của Thủy Nhi truyền vào tai của Thượng Quan Quân Triết làm anh tức giận đứng ở đó nắm quyền.
Đáng chết, vừa rồi chắc là Hiên Liễu Nghị, tên đàn ông kia thế nào lại không biết xấu hổ như vậy, chẳng lẽ không biết Tiếu Thủy Nhi là người của Thượng Quan Quân Triết anh hay sao?
Còn không biết xấu hổ đến tìm cô như vậy!
đi dạo phố, có cái gì hay mà đi dạo!
"Thượng Quan, cậu gặp phải cường địch rồi !"
Mạc Thiên Kình nhìn gương mặt tuấn tú của Thượng Quan Quân Triết khổ não liền tốt bụng nhắc nhở, Thượng Quan Quân Triết tức giận nhìn anh chằm chằm!
"Anh đang nói móc em hay sao?"
Chỉ cần nhìn thôi đã biết, Thủy Nhi và Hiên Liễu Nghị đó quan hệ không tầm thường, bây giờ không phải là đang phát triển lên quan hệ yêu đương sao?
Nhưng anh là cha của đứa nhỏ, tại sao mắt của mẹ đứa bé lại không thèm nhìn cha nó một cái, cư nhiên. . . . . .
Cư nhiên ăn mặc trang điểm lộng lẫy đi ra ngoài quyến rũ đàn ông!
Anh mắt của Thượng Quan Quân Triết phóng hỏa khi nhìn thấy cô mặc váy dài xanh nhạt, mát mẻ tựa như chồi non mùa xuân làm cho lòng người vui vẻ thoải mái, hơn nữa trên mặt cô lại cười tươi rói như vậy.
Rực rỡ như vậy, mê người như vậy, chỉ là trông rất chói mắt khi cầm điện thoại nói chuyện!
"Mạc thượng tướng, nắm chặt cơ hội, tôi phải đi ra ngoài rồi !"
Thủy Nhi sau khi cúp điện thoại liền nói với Mạc Thiên Kình sau đó đeo túi lên đi ra ngoài cửa. Thượng Quan Quân Triết cũng vội vàng cùng đi ra ngoài nhưng đã nhìn thấy cô lái xe vèo một cái rời biệt thự!
"đã mang thai, lại còn đi quyến rũ đàn ông!"
Thượng Quan Quân Triết giận muốn nổ tung, lại còn chạy xe rời đi cũng không để ý đến sự hiện hữu của anh!
Từ tối hôm qua sau khi trở về, cô liền xem anh như không khí, giống như anh từ trước đến giờ không hề tồn tại bên cạnh cô. Anh là một người lớn sống sờ sờ, cư nhiên lại bị cô xem như không thấy!
Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết tức giận không nhẹ, nghĩ tới Sính Đình ở trên lầu, quyết định tốt nhất vẫn nên tiếp tục nghĩ biện pháp để cưới bằng được cô thì thôi!
Bên trong gian phòng, Sính Đình ở trong gương nhìn tới nhìn lui, mắt trợn to thì ở trong cũng trợn to, nhìn bụng mình càng ngày càng lớn cảm thấy thật là buồn bực.
Eo của cô bây giờ đã phình ra khó coi chết đi được!
"Thế nào?"
Mạc Thiên Kình đi vào phòng nhìn thấy Sính Đình đang soi gương, đi tới ôm hông của cô, nhíu mày hỏi:
"Hình như lớn rất nhiều!"
Sính Đình đẩy tay anh ra, tức giận nhìn anh chằm chằm.
"Đều do anh làm hại, eo của cô hiện tại đã biến thành thùng phi, quần áo đẹp đẽ cũng không mặc được!"
"Nơi này đang có cục cưng, em chịu khó qua mấy tháng nữa chờ đến khi cục cưng đi ra ngoài, đến lúc đó thân hình của em lại trở về mảnh khảnh như ban đầu thôi. Cho dù eo của em có to ra thì anh cũng vẫn yêu em!" Mạc Thiên Kình rất dịu dàng nói, giọng đầy cưng chiều khiến Sính Đình suýt nữa rơi vào trong cạm bẫy dịu dàng này của anh.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian